- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chả lẽ lại ly hôn chỉ vì chồng mắc bệnh sĩ diện hão!
Anh đẹp trai, lịch lãm lại còn hào phóng và ưa sĩ diện. Thuở còn yêu chưa phải lo nghĩ nhiều, chị chẳng để ý đến hệ quả của việc anh luôn là người chịu chơi và chịu chi cho mọi cuộc tụ tập.
Anh đẹp trai, lịch lãm lại còn hào phóng và ưa sĩ diện. Thuở còn yêu chưa phải lo nghĩ nhiều, chị chẳng để ý đến hệ quả của việc anh luôn là người chịu chơi và chịu chi cho mọi cuộc tụ tập.
Chị chỉ thấy “mát mặt” với bạn bè, người thân và tự hào mỗi khi có
ai đó “lác mắt” về anh. Nhưng sau hôn nhân, mọi chuyện lại hoàn toàn
khác...
Đến khi cưới nhau rồi phải đối diện với gánh nặng cơm, áo, gạo, tiền chính cái tính ưa sĩ diện
của anh lại khiến chị bao phen khốn đốn. Dù chị có nhẹ nhàng khuyên nhủ
cho đến lí giải “rát cả họng”, rồi càu nhàu hay thậm chí giận dỗi anh
cứ ậm ừ cho qua chuyện rồi đâu lại vào đấy.
Chị chẳng hiểu nổi vì sao chồng mình lại ưa sĩ diện
đến mức như thế, trong khi cuộc sống gia đình chị cũng chẳng khấm khá
là bao. Cứ mỗi lần có ai đó rủ vợ chồng chị đi ra ngoài ăn sáng, uống cà
phê hay đi ăn nhà hàng để đổi khẩu vị là y như rằng anh cứ dành trả
tiền cho bằng được: “Có đáng bao nhiêu đâu, để tôi trả cho, hôm sau anh
mời lại tôi”, nhưng lần sau rồi sau nữa anh vẫn cứ thế. Theo lệ thành
quen một số người “thấy bở đào mãi” cứ thích rủ rê anh đi để được hưởng
của “chùa”.
Chị có nói thì anh cứ xề xòa
cho qua: “Tính toán làm gì, hôm sau người ta mời mình mà” nhưng chị
thừa biết chắc với tính cách của anh chẳng bao giờ anh để người khác mời
mình. Mà không lẽ trước mặt bạn bè chồng dành trả tiền mà vợ lại không
chịu thì mất mặt quá, nên chị đành ngậm đắng nuốt cay.
Anh
thích mua những món đồ đắt tiền từ quần áo, giày dép cho đến điện thoại
di động. Anh thích diện đẹp để người khác nhìn vào mình phải “mắt tròn,
mắt dẹt”. Đôi khi phải ki cóp cả tháng mới mua nổi anh cũng cam lòng.
Anh bảo: “Mình ăn uống ở nhà thế nào có ai biết đâu mà sợ, chứ đã ra
ngoài là phải ăn mặc cho sang trọng như thế người ta mới nể mình”. Chị
chẳng biết có ai nể hay không chứ nhìn mâm cơm toàn những món đạm bạc
chị đã nuốt không nổi rồi.
Chị cũng là người biết điều chứ không phải ki bo, kẹt xỉn gì nhưng cuộc sống mà cứ ưa sĩ diện
như anh thì anh chị có làm ra bao nhiêu đi nữa cũng không thể dư dả
nổi. Điều đó cũng khiến vợ chồng anh chị không ít lần “cơm không lành,
canh chẳng ngọt”.
Đó là chưa kể những lần thanh
toán tiền ăn, tiền taxi hay mua một món đồ nào đó. Nếu còn dư vài chục
ngàn trở xuống là anh bảo “khỏi thối mất công”. Chị nói với anh là người
ta kinh doanh người ta được hời nhiều lắm rồi, mình còn phải chắt chiu
từng đồng mà anh làm thế khi nào mới khấm khá lên được. Rồi có những lần
thuê xe đi đường xa, đi tới nơi với giá đã “cắt cổ”, anh còn vui vẻ
chìa thêm vài chục ngàn “bo” cho lái xe: “Anh cầm lấy ít mà uống nước”.
Trong khi đó vợ con anh có khi còn phải “nhịn ráo răng”. Người ta vui vẻ
vì nghĩ gặp được khách “sộp” hào phóng, còn chị thì mang nỗi ấm ức
trong lòng. Nói thì anh cứ tỉnh bơ như không có chuyện gì vì anh ưa đẹp
mặt lúc đó thôi mà.
Tệ hại hơn là khi có ai đó
mượn tiền, nhà có tiền dư dả cho mượn lúc người ta gặp khó khăn thì chị
cũng chẳng khó chịu làm gì. Đằng này, có những lúc nhà anh chị cũng
chẳng còn tiền mà người ta hỏi mượn anh vẫn vui vẻ nhận lời rồi nháo
nhào đi vay người khác để cho người ta mượn.
Thậm chí có lần anh còn mượn cả tiền visa của bạn với lãi suất cao ngất ngưởng để cho người khác vay. Chị càu nhàu thì anh bảo: “Người ta khó khăn, người ta không biết mượn ai nữa mới phải nhờ vả vào mình”. “Biết là người ta khó khăn thật nhưng nhà mình có dư dả đâu mà anh làm thế”, chị gào lên, anh sợ hàng xóm nghe thấy lại xấu mặt nên vội vã xin lỗi rồi hứa hẹn không có lần sau. Người nào tử tế thì còn nghĩ cách xoay xở trả tiền cho anh, còn gặp phải anh nào “cù nhầy” thì chị lại phải đích thân đi đòi nợ chứ anh chẳng bao giờ đòi vì anh thấy “ngại ngại làm sao ấy”. Chị thắc mắc: “Người ta mượn mình thì người ta phải ngại chứ hà cớ gì anh phải ngại chứ?” thì anh lại đuối lí gãi đầu gãi tai: “Biết thế nhưng anh vẫn thấy ngại”. Chị bực mình lắm nhưng nghĩ mãi mà chẳng ra cách nào để dẹp cái tính ưa sĩ diện của chồng.
Thậm chí có lần anh còn mượn cả tiền visa của bạn với lãi suất cao ngất ngưởng để cho người khác vay. Chị càu nhàu thì anh bảo: “Người ta khó khăn, người ta không biết mượn ai nữa mới phải nhờ vả vào mình”. “Biết là người ta khó khăn thật nhưng nhà mình có dư dả đâu mà anh làm thế”, chị gào lên, anh sợ hàng xóm nghe thấy lại xấu mặt nên vội vã xin lỗi rồi hứa hẹn không có lần sau. Người nào tử tế thì còn nghĩ cách xoay xở trả tiền cho anh, còn gặp phải anh nào “cù nhầy” thì chị lại phải đích thân đi đòi nợ chứ anh chẳng bao giờ đòi vì anh thấy “ngại ngại làm sao ấy”. Chị thắc mắc: “Người ta mượn mình thì người ta phải ngại chứ hà cớ gì anh phải ngại chứ?” thì anh lại đuối lí gãi đầu gãi tai: “Biết thế nhưng anh vẫn thấy ngại”. Chị bực mình lắm nhưng nghĩ mãi mà chẳng ra cách nào để dẹp cái tính ưa sĩ diện của chồng.
Cuộc
sống mà cứ ưa sĩ diện như anh thì anh chị có làm ra bao nhiêu đi nữa
cũng không thể dư dả nổi. Điều đó cũng khiến vợ chồng anh chị không ít
lần “cơm không lành, canh chẳng ngọt”. Chị nói đã với anh không biết bao
nhiêu lần với đủ các thể loại thái độ, nhờ bố mẹ chồng can thiệp nhưng
chẳng ăn thua. Dường như cái tính ưa sĩ diện đã ăn sâu vào máu của anh khiến chị chỉ biết thở dài ngao ngán.
Chuyện
tưởng bé nhưng như những làn sóng ngầm cứ thấm vào cơ thể, vợ thì phải
chắt bóp từng đồng, chồng lại hào phóng tung ra. Đến giờ chị cảm thấy
mệt mỏi và thực sự muốn giải tán cuộc hôn nhân này nhưng chẳng lẽ ra tòa
lại chỉ có mỗi lý do vì chồng mình mắc bệnh sỹ.
Theo Trí thức trẻ
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự6 giờ trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự6 giờ trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự11 giờ trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự14 giờ trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự1 ngày trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự2 ngày trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.